A Juul story

1:52 sáng… Cơn khủng hoảng ập tới. Cây Juul của tôi chỉ còn trụ được vài hơi nữa, tinh dầu trong pod đang vơi dần. Tính từ lúc này, mỗi hơi Juul đều hết sức cần thiết để giúp tôi tỉnh táo đứng vững trong quán bar, khi mà chỉ cần một shot rượu nữa là chắc chắn tôi gục.

Lần thứ năm trong vòng 15 phút, bảo vệ hét lên với tôi “MỘT HƠI NỮA THÔI LÀ TÔI ĐÁ ANH RA KHỎI ĐÂY ĐẤY” (Chú thích: ở Mỹ có một số bar cấm hút thuốc, bao gồm cả thuốc lá điện tử). Well, chúng ta đều biết những lúc tuyệt vọng nhất là những lúc chúng ta cần quyết liệt hơn, cái khó ló cái khôn mà.

Tôi vẫn quyết định làm thêm một hơi nữa, nhưng kín đáo hơn. Ngó quanh hồi lâu, tôi rít sâu một hơi Juul rồi thổi nhẹ xuống dưới áo, và lại nhìn lên như thể chưa có gì xảy ra. Khoảnh khắc đó tôi đã quên mất cái định luật gì gì ấy về chất khí (mà bình thường tôi cũng có nhớ đâu). Làn khói luồn nhẹ qua lưng áo tôi và len lỏi ra ngoài. Rồi chuyện gì tới cũng phải tới.

Tôi đang mải suy nghĩ xem có nên ra ngoài và mua thêm pod không thì tay bảo vệ quán bar đã trả lời hộ tôi theo một cách không thể nhẹ nhàng hơn. Tôi nhớ rằng mình bị túm cổ lôi ra ngoài, hình như có nghe loáng thoáng “SÁU LẦN RỒI ĐẤY, TỔNG CỘNG LÀ SÁU LẦN RỒI TÊN NGỐC!”. Nhưng tôi không để ý lắm, đằng nào tôi cũng đang tính ra ngoài mua pod Juul mà.

Tản bộ một lúc, từ đằng xa, ánh đèn tờ mờ sáng của một cửa hàng vape địa phương đập vào mắt tôi, chính xác là từ cái biển “Đóng cửa”. Thứ ánh sáng thoắt ẩn thoắt hiện ấy hắt xuống một người đàn ông vô gia cư đang loanh quanh trước cửa, ngân nga giai điệu của riêng mình “Mặt trời lại xuất hiện vào ngày mai. Tôi cược đến tờ tiền cuối cùng của bạn, rằng tôi sẽ dành ra 1 đô duy nhất tôi có để mua pod Juul vào ngày mai”.

Có vẻ những gì tôi thấy lúc này chỉ là ảo ảnh. Tôi say quá rồi. Nghĩ đơn giản xem, thế quái nào mà một người vô gia cư lại sở hữu thứ thiết bị xa xỉ này. Và tại sao ông ta phải đợi tới mai mới mua pod được, khi mà gần 4 tiếng nữa cửa hàng mới mở cửa. Tôi bán tín bán nghi đi tiếp vào cửa hàng.

Tôi không chắc cái tôi vừa thấy về người đàn ông kia liệu có phải là ảo, nhưng có một sự thật trước mắt rằng tất cả cửa của cửa hàng đều đã đóng. Than ôi! Những gì còn sót lại của màn đêm tịch mịch chỉ là một kẻ đang vô vọng tìm pod Juul và một gã vô gia cư đang chứng minh rằng mình sẽ sớm xuất hiện như là phiên bản hiện đại của Annie (nhân vật chính của bộ truyện tranh, nhạc kịch Broadway, và các bộ phim cùng tên).

Người nghệ sĩ nghèo rít một hơi Juul vị trái cây thơm ngon rồi nhìn lên, bắt gặp ánh mắt thèm thuồng của gã trai đang cần nicotine. May mắn thay vẫn còn cái tốt trong thế giới này. Đêm tối bỗng trở nên ấm áp hơn khi đâu đó, hai người đàn ông dùng bàn tay đang run rẩy dưới tiết trời giá lạnh để chuyền nhau những hơi Juul cuối cùng…   

Đây là một mẩu truyện ngắn CLiT lụm lặt được trên mạng và dịch lại. Bạn có câu chuyện thú vị nào về Juul không? Chia sẻ với CLiT nhé!

Bạn đang muốn mua Juul? Ghé shop bọn mình nhé:

https://vape4betterlife.com/vi/cua-hang/

Để lại một bình luận